(TVPLO) – Nhân Ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, Tạp chí xin giới thiệu chùm thơ của hai Thẩm phán Trần Thị Xuân (Phó Chánh án TANDCC tại Hà Nội) và Đỗ Thị Minh Loan (TAND huyện Phúc Thọ, TP Hà Nội) và xin gửi đến quý độc giả nữ những lời chúc tốt đẹp nhất!
MINH LOAN
Nói với em
Kết thúc phiên tòa buồn lắm phải không em?
Cuộc sống vậy mà, có nhân có quả
Án tuyên rồi, thôi em đừng buồn bã
Xã hội cần pháp luật để bằng an.
Kết thúc phiên tòa mệt lắm phải không em?
Bao tháng ngày trở trăn, suy nghĩ
Thương những mảnh đời éo le cực bĩ
Tan tầm về, đau mãi ở trong tâm.
Kết thúc phiên tòa lo lắm phải không em?
Ai sẽ đi đâu, về đâu, cả bản án mình tuyên chiều ấy
Luật pháp nghiêm minh nhưng lòng em nhân hậu
Chẳng đành lòng quyết một kết cục bi ai.
Bao phiên tòa rồi, hãy hướng đến ngày mai
Hãy vẫn lo toan, vẫn bộn bề nhân ái
Ai bảo em yêu nghề Thẩm phán
Nhưng lại là người phụ nữ nặng yêu thương…
Tháng 10/2019
Tâm tư người Thẩm phán
Cảm tác từ bài thơ của tác giả Hoa Nắng
“Trước phiên tòa Thẩm phán phải công minh
Trọng lời nói nhân danh đất nước
Sau “cánh gà” mấy ai hiểu được
Bao tháng ngày bạc tóc với hồ sơ”.
Thẩm phán chúng tôi cũng có những ước mơ
Cũng xúc cảm, cũng biết yêu, biết ghét
Cũng nhọc nhằn, lo toan, mỏi mệt
Nhưng luôn mang trong mình những ước vọng xanh tươi.
“Thẩm phán chúng tôi cũng một con người”
Cũng rung động trước bao nụ cười, nước mắt
Luật lý khô khan nhưng lòng mình luôn tìm ra dù chỉ chút tình chiu chắt
Phân vân, quặn lòng giữa mong manh, hiu hắt đúng sai.
Thẩm phán chúng tôi tin yêu vào mỗi sớm mai
Ngoài kia, con người thêm yêu thương, nhân hậu
Ai ai cũng được tình yêu rào dậu
Chẳng cần đâu những khung khoản của chúng tôi.
Thẩm phán chúng tôi chẳng mơ ước xa xôi
Chỉ mong tìm lại được nụ cười sau mỗi phiên hòa giải
Và dệt, nối được một sợi dây tình tưởng chừng xa mãi
Giữ lại mái ấm gia đình cho những đứa trẻ đáng được yêu.
Thẩm phán chúng tôi chẳng thần thánh cao siêu
Chẳng phải thiên tài để luôn luôn đúng
Vẫn dặn lòng chính cương, trung trực
Gắng lòng mình chẳng một chút đơn sai
Nhưng cuộc đời không chỉ rõ một hai
Tình đời, tình yêu trăm đường lắt léo
Xin hãy độ lượng với chúng tôi dù chút sai lầm trên dòng đời muôn nẻo
Bởi chúng tôi vẫn là những Thẩm phán biết yêu thương.
Tháng 9.2019
TRẦN THỊ XUÂN
Nàng “Gõ búa” của anh
Thẩm phán là em “được” đủ đường
Đầu bù, mắt cận nghĩ mà thương
Tình riêng nào dễ gì vương vấn
Phân định chính – tà, ta với ta!
Trông dáng kiêu sa, đâu đã già
Mà thấy trong lòng chợt “xót xa”
Công đường tấp nập vào ra mãi
Ai cũng gọi em một tiếng “Bà”
Giữa phố phường, bao cô thướt tha
Anh cứ đùa em là nàng “cổ tích”
Gái Toà án hồn nhiên, tinh nghịch
Chốn pháp đình, áo trắng vẫn lung linh!
Từ lúc bình minh đến buổi chiều tà
Cặm cụi “Ly hôn”, “Chia nhà”, “Phá sản”
“Đánh bạc”, “Buôn người”… việc gì cũng phán
Vai nhỏ gầy, em gánh việc giang san
Chúng bạn ríu ran gán em là ”Búa gỗ”!
Chẳng khô khan nhưng “Búa” bận thăng đường
Bốn phương hờn giận cùng thương nhớ
Ngỡ “Búa” lạnh lùng, không tơ vương
Trước những tai ương, lọc lừa, ngang trái
Lại những đêm dài, khắc khoải trong mơ
Giấc ngủ trôi giữa muôn vàn trăn trở
Nỗi nhớ cũng âm thầm, vời vợi…ngày mai.
Anh cứ trêu hoài, lo phân định đúng – sai,
Không để ý đến ai, ngoài Công lý
Anh đã cùng em, gieo niềm tin, ý chí
Sứ mệnh nào không thử thách, chông gai
Mong một sớm mai, trời biếc xanh, ngọt lành hoa trái
Những phiên tòa thành kỷ niệm tương lai
Tóc chúng mình bạc, lá trên cành sẽ phai
Nhưng, anh mãi yêu em, nàng “Gõ búa”!
TTX-ML
https://tapchitoaan.vn/tam-tu-nguoi-tham-phan10425.html